Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì.Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.Êm dịu và hoang vắng.Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?.Cuộc sống luôn cho tôi chỗ để sinh tồn.Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lạiHắn cũng đang không cảm nhận được.Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.