Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn. Lát sau, tôi rủ ông anh ra. ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.
Rõ ràng phải đi trình báo. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn. Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa.
Chơi là định nghĩa rành mạch từng sự vật mà cũng xóa nhòa tất cả các khái niệm. Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ. Cháu thấy bác tội lắm.
Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Dù sao, với bạn, bóng đá cũng chỉ là một trò chơi. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.
Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ. Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa. Bác không hài lòng một tí nào.
Gặp ở rất nhiều nơi. Xung quanh chỉ có đổ nát. Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.
Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó. Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán. Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác.
Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh. Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc.
Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào. Thế có phải đỡ cho cả hai không. Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?
Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà. Chẳng có cái gì đập. Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng.