Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.
Năm phút nữa lại trôi qua. - Ta sẽ nói ngắn gọn thôi - Nott trả lời - Ta được biết là trong vòng ba ngày nữa tính từ ngày hôm nay, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này. Khi Nott còn đang trong giấc ngủ chập chờn chờ bình minh đến để trở về lâu đài của mình thì bỗng có một tiếng động mạnh và rất lạ làm anh giật mình tỉnh giấc.
- Con không cần phải cảm ơn ta. Vì giờ đây, chàng đã biết cách tạo ra sự may mắn, vì thế chàng không giữ lấy nó làm bí mật cho riêng mình. - Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không?
Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh. Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối. - Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời.
Chàng biết rằng Merlin không bao giờ lừa gạt ai cả. Ai cũng mong muốn có được may mắn và thành công. BÍ MẬT THỨ 6: biết quan tâm, để ý những điều nhỏ nhưng cần thiết.
Sid dần dần chìm vào giấc ngủ. Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình mong muốn. Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất.
- Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. Ngay sau khi thương lượng được bản quyền, mọi người trong First News đã chuyền tay nhau bản dịch. - Ngược lại à? - Max ngạc nhiên không biết Jim đang ám chỉ điều gì.
Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. - Ta không phải là một hòn đá biết nói. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ.
Hai sự thật đó rõ ràng là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn đó đã biến mất. " Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.
Sid hết lời cảm ơn thần Gnome. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.