Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo.Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi.Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược.Lại về nhà bác ôn thi.Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực.Chả phải bổn phận gì.Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng.Không thích để người khác giải quyết hậu quả cho mình.Sau đây là một số dữ kiện.Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật.
