Futunaria

Vợ yêu dâm loàn và chuyện hoan lạc ở bữa tiệc họp lớp sau khi say

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực. Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.

    Nhưng họ sống không bình thường. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận. Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi.

    Cuốn sách thì vớ vẩn. Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học. Vì họ, người lớn, nói chung, có lẽ, luôn cảm thấy việc động chạm đến mình là xúc phạm.

    Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả. Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.

    Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng. Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.

    Cảm thấy khỏe hơn một chút. Tôi khóc vì còn chưa trả lời được câu hỏi loài người đến thời đại này (với sự di truyền những tinh túy và cơ hội lớn để tiếp xúc với tri thức) liệu đã đủ năng lực để dung hòa, để không tôn sùng tuyệt đối hay phủ định sạch trơn bất cứ thứ gì. Thằng này ăn mặc phong phanh.

    Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn. Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai.

    Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm. Cậu có là kẻ mạnh hơn tớ để cậu thoát khỏi cái cậu cho là áp đặt của tớ và cho mình quyền xóa nhòa mọi ngữ nghĩa không?

    Còn bao nhiêu cái để khám phá. Cả hai trạng thái đều như cơ thể không phải của mình. Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.

    Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Em bảo thế thì con phải gọi điện về. Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap