Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.Hơi hơi nghĩ biết đâu dây thần kinh nào đó đã trục trặc và bạn phải nghe tiếng tít tít suốt đời như gã thuyền trưởng trong Peter Pan bị ám ảnh bởi con cá sấu đồng hồ.Khóc cho vài năm tích tụ.Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.Bạn lại muốn lưu lại.Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.Bình thường ở đây là hiểu theo nghĩa lành mạnh.Xuống nhà, ông nội vừa sang.