Họ có lẽ không dám khinh người để cho mình sống trong xã hội như con công lạc giữa bầy gà. Dùng tâm linh dục chế ngự thútính , luyện đức tự chủ, cân đo mọi tư tưởng, dè dặt mọi lòi nói, cẩn thận mọi tác vi. Trong những tổ chức thanh niên, khi gọi nam thanh lại để truyền lệnh, cho khẩu hiệu, người ta thấy trên gương mặt đa số sự sẵn sàng: dấu hiệu của lòng tốt vàng ngọc.
thì con chim bằng ấy đã đáp một vườn lòng khác. người ta nói đời trẻ dại là đời hướng ngoại. Họ thấy có cảm tình với cái vẻ đẹp thiên nhiên.
Đang đóng neo trong đời sống thực tế có khi rất nghèo nàn, té trong hết thất bại nầy đến thất bại kia nhưng họ vẫ tưởng tượng ngày kia mình làm César, Nguyễn Huệ, Abraham Lincoln, Gandhi, Dante, Nguyễn Du. Aùi tình vũ bảo, ít trung tín. Cái khó nầy hiểu là chiến đấu mà người ta chỉ đáng ca khúc khải hoàn khi đã anh dũng chiến đấu để chiến thắng thôi.
Nhưng con à, có một sinh vật tốt đẹp, huyền bí hơn hết là con người Tạo hóa sáng tạo cái mà mẹ gọi là con người gồm hai hữu thế: một nam và một nữ. Họ thâm độc khi oán thù. để gởi giá mồ hôi về nuôi con.
Phải nỗ lực tập dụng lá bùa nầy thì mới mong trị được tật hời hợt lúc hội hiệp với quần chúng trong đó có bạn gái. Mendousse viết: Có nhiều nam thanh trong mọi xứ và mọi hoàn cảnh sống đã mắc tật thủ dâm một mình. Không biết họ có nghĩ như Stendhal không? Nhưng hình như họ không muốn ai phá rối vẻ tịch mạc của tâm hồn họ.
Họ không quan tâm đa số bạn gái là thèo lẽo. Ai làm gì mất lòng họ cà riềng cà tỏi nhắc lại hoài. Họ chỉ chú trọng gặp những kẻ mà họ thỏa mãn lòng thú, còn các kẻ khác họ cho là không cần nên xử đối lạnh lạt.
Sang cứ chung mà nói,tính bạn trai tuổi dậy thì hay nhát. Đời sống nội tâm nầy của họ cũng dồi dào hay là hơn đời sống ngoại thân nói trên. Họ không thấy chụp cái dĩa sẽ hỏng cái mâm.
Thấy không con yêu dấu của mẹ, có một mệnh lệnh cao cả từ thiên đình ủy thác cho nhân loại. Sao lại có lối dạy dỗ khiêu chiến như thế. Đến trường họ tỏ ra bơ phờ mặc dầu thầy giáo giảng hấp dẫn.
Hôn phối do đó không phải chỉ là một cuộc tính giao mà còn là sự hợp nhất có tính cách nhân xã: tôi muốn nói hợp nhất trí tuệ, ý chí, lương tâm và xã hội. Tôi đã không tiếc lời khen bạn trai là tốt bụng. Đi đứng nhà quê, nói năng thô kịch trước công chúng.
Ai không biết thì oán ghét họ thiên thu. Cương quyết giá trị đời hóa mình dù pgải gặp nhiều thất bại, đó là thái độ của người bản lĩnh và lý tưởng đời bạn. Bà Swetchine nói: lý tưởng của tâm giao là tự cảm thấy một mà vẫn là hai.