Hoặc tôi hỏi người thợ hớt tóc đứng suốt ngày có thấy mệt không.Chính ông đã phải công nhận rằng chẳng làm nên công chuyện gì nếu đã không học mười sáu giờ một ngày để bù lấp sự thấp kém của mình.Em muốn khóc, thầm nghĩ: "Tại sao lại có sự vô ý kia khiến cho chiều nay mất vui đi như vậy? Nhưng sau em tự nhủ: "Tại sao mất vui? Cứ nhất đinh vui đi nào! và em vô phòng ăn, đành mang tiếng với bạn bè là người nội trợ dở, còn hơn là tiếng cáu kỉnh, xấu thói.Kinh nghiệm đó đã giúp ông hiểu rõ đời sống người Pháp.Nói tới thuốc hút, tôi lại nhớ tới một nhà sản xuất thuốc nổi danh nhất thế giới, mới chết vì bịnh đau tim trong khi ông ta đi nghỉ vài ngày giữa một khu rừng ở Canada.Từ đó ông muốn cử động phải ngồi trên chiếc ghế có bánh xe.Vậy sao không rán thích nó đi".Trong tập ấy tôi ghi hết những việc dại khờ mà tôi đã phạm.Họ cũng mong gặp được người tri kỷ để kể lể tâm sự, nhưng có bao giờ bạn để họ kể lể tâm sự họ không? Có bao giờ bạn tỏ ra nhiệt tình và thành thật chú ý tới đời sống của họ không? Đó.Chị sẽ có nhiều thì giờ để suy nghĩ, để nhận xét mình và biết rõ mình.